Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

Đời người rất ngắn


NƯỚC MẮT ANH, LỊCH SỬ SANG TRANG
KÍNH TẶNG TIẾN SĨ NGUYỄN NHÃ VÀ PHU NHÂN

Tôi đã thấy nước mắt của anh
Khi anh đi đấu tranh cho chủ quyền dân tộc trên trường quốc tế
Anh nhớ gì vậy?
Anh thương gì thế?
Mà mắt anh đẫm lệ nơi xứ người

Khi quê hương ở tít phía mù khơi
Khi biển đảo tơi bời sóng dữ
Khi hồn dân tộc dường như chỉ còn trong quá khứ
Khi mỗi người Việt nam đều nặng chữ CON  và nhẹ chữ  NGƯỜI
Thì lấy ai cùng với anh khóc cười
Cùng sẻ chia buồn vui, cùng hờn căm phẫn nộ
Khi thân thể nước nhà dần chìm vào biển lửa
Có mấy ai cùng anh giữ chữ  TÂM CAN
Phải chăng vì thế nước mắt anh chảy tràn?
Hay vì bất lực ?, vì bẽ bàng ? Hay vì điều gì khác nữa?
Hay vì nỗi cô đơn của người thức thâu đêm giữ lửa
Lửa thì leo lét mà mùa đông đã tràn về ngoài cửa
Ai Thức cùng anh giữ lửa đêm mai?

Đời người rất ngắn
Sự đời thì rất dài
“ Kịp khi có ta hề thì mênh mông chông gai” #
Anh Nhã ơi suốt một hành trình dài
Anh chỉ biết yêu thương , Và chỉ có uất hận
Anh không biết mưu mô, dối lừa gian lận
Thì biết bao lần  anh phải chịu đắng cay
Anh vượt lên được bằng  mê say, bằng khát khao  của một người trí thức
Của một người thầy, của một nhà khoa học
Rất nhiều lòng  NHÂN nhưng vụng dại cũng nhiều
Cho dù mái tóc đã nhuốm sương chiều
Cho dù hoàng hôn tím buồn sâu đáy mắt
Nhưng với trái tim tự tỉnh dân tộc
Với tâm hồn nhân văn của con dân Việt
Anh đã quạt than hồng cho bếp Việt reo vui
Anh đã đi ,đã đến khắp mọi nơi
Để hát lên khúc tâm ca của người dân Việt
Và trên diễn đàn năm châu để thế giới được biết
Đâu là cương thổ, là rừng, là biển đảo Việt Nam
Anh đã bước lên với tư thế hiên ngang
Để nói về nước non như nói về ngưới mẹ
Giọng anh đang vang vang đột nhiên tắc nghẹn
Nước mắt anh rơi bởi hai chữ QUÊ NHÀ
Quê nhà là nơi có mẹ của ta
Mẹ ta già, ốm gầy ,  lam lũ
Mẹ ta nặng hai vai gánh gánh đời Sinh Tử
Của anh, em ta , con cháu giống Lạc Hồng
Và vì thế nước mắt anh màu HỒNG
Những giọt đỏ tươi rơi trên trường quốc tế
Để cho ngày mai  các con khắp nơi chân trời ,góc bể
Sẽ trở về trong lòng mẹ Việt Nam
Và tay anh nhè nhẹ dở lịch sử sang trang
Hoàng Vũ Quân
Làm xong lúc  8h45p ngày 9/9/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hương thơm thơm tận tâm hồn

Thơm bông, thơm lạ, thơm lùng Thơm trái, thơm hạt, người trồng cũng thơm! Trích sách “Tình Yêu Cà Phê Việt- Bí quyết trở thàn...